Chỉ vì một chuyện chẳng đâu
Thế mà nàng đã bắt đầu giận tôi
Nhìn nàng khí thế "sục sôi"
Tự dưng nổi trận thiên lôi đùng đùng
Đôi mắt vô cảm lạnh lùng
Đột nhiên thu hẹp hai tròng con ngươi
Cặp môi thường nở nụ cười
Giờ thì: Trên mím lại, dưới thời xệ ra
Sợ nhất là cặp mày ngà
Thi nhau cong cớn, xích ra, nhíu vào
Khi vui nàng đẹp biết bao
Bây giờ nàng giận - Ôi dào: Khó coi
Đàn ông "yếu vía" như tôi
Tỏ ra lúng túng, đứng ngồi không yên
Trước chuồn: là kế đầu tiên,
Vươn vai, ngước cổ nhìn lên bầu trời
Hít sâu liên tục mấy hơi
Cho thân thư thái, hồn thời nhẹ tênh
Cầu mong sớm hết "chiến tranh"
Để tôi lại được: Xưng "anh" với nàng !